登寒山

(明代)萧光绪

饭后步晴麓,晴光夺寒目。行行忽觉高,湖容更如沐。

枫林既巳凋,黄花既己蹙。山秃剩松声,水空照孤鹜。

冰霜彻骨清,天地见贞朴。凭高一望之,我怀四飞逐。

闭户虽长策,登山亦免哭。

《登寒山》拼音标注

dēng hán shān
fàn hòu bù qíng lù,
qíng guāng duó hán mù。
xíng xíng hū jué gāo,
hú róng gèng rú mù。
fēng lín jì sì diāo,
huáng huā jì jǐ cù。
shān tū shèng sōng shēng,
shǔi kōng zhào gū mù。
bīng shuāng chè gǔ qīng,
tiān dì jiàn zhēn pò。
píng gāo yī wàng zhī,
wǒ huái sì fēi zhú。
bì hù sūi cháng cè,
dēng shān yì miǎn kū。