陈沧洲太守出瘗鹤铭于江中以拓本见示作歌记之
(清代)汪士鋐
焦山山崖《瘗鹤铭》,雷击坠江江冥冥。一旦水底出至宝,神物焜耀含精灵。
此碑书家最珍惜,欲拓恐犯蛟龙腥。致令赝本遍天下,刻画嫫母夸娉婷。
或传此是右军迹,逸少二字疑足徵。或云弘景或顾况,未睹真迹凭图经。
沧洲使君好古士,搜奇抉怪心无宁。朅来江边问遗碣,太息墨宝存空亭。
时当穷冬江水涸,巉岩洗刮平沙汀。或侧或仆露奇字,磊落散布如天星。
命工舁石置江岸,残笔剩画稀留形。重依旧石定方位,安排字迹还仪型。
屹如阴崖立华屋,恍然峭壁开新硎。字体宽绰近古隶,锋棱虽刓光晶荧。
睇视山中宰相笔,齐梁风格我所凭。何年埋没忽露泄,水府倏忽仍丘陵。
吾吴太守素神异,驱使直可到六丁。狼贪虎噬且弗避,挥斥水怪如蝘蜓。
世间宝物久必显,云日肯被烟尘暝。扶倾固待巨人手,此举便已喧惊霆。
远道寄我喜创见,从今摹画希精能。此石此铭不再得,毋使日夜椎拓无留停。
《陈沧洲太守出瘗鹤铭于江中以拓本见示作歌记之》拼音标注
chén cāng zhōu tài shǒu chū yì hè míng yú jiāng zhōng yǐ tuò běn jiàn shì zuò gē jì zhī
jiāo shān shān yá 《 yì hè míng 》,
léi jí zhùi jiāng jiāng míng míng。
yī dàn shǔi dǐ chū zhì bǎo,
shén wù kūn yào hán jīng líng。
cǐ bēi shū jiā zùi zhēn xī,
yù tuò kǒng fàn jiāo lóng xīng。
zhì lìng yàn běn biàn tiān xià,
kè huà mó mǔ kuā pīng tíng。
huò chuán cǐ shì yòu jūn jī,
yì shǎo èr zì yí zú zhēng。
huò yún hóng jǐng huò gù kuàng,
wèi dǔ zhēn jī píng tú jīng。
cāng zhōu shǐ jūn hǎo gǔ shì,
sōu qí jué guài xīn wú níng。
qiè lái jiāng biān wèn yí jié,
tài xī mò bǎo cún kōng tíng。
shí dāng qióng dōng jiāng shǔi hé,
chán yán xǐ guā píng shā tīng。
huò cè huò pū lù qí zì,
lěi luò sàn bù rú tiān xīng。
mìng gōng yú shí zhì jiāng àn,
cán bǐ shèng huà xī líu xíng。
zhòng yī jìu shí dìng fāng wèi,
ān pái zì jī huán yí xíng。
yì rú yīn yá lì huá wū,
huǎng rán qiào bì kāi xīn xíng。
zì tǐ kuān chuò jìn gǔ lì,
fēng léng sūi wán guāng jīng yíng。
dì shì shān zhōng zǎi xiāng bǐ,
qí liáng fēng gé wǒ suǒ píng。
hé nián mái méi hū lù xiè,
shǔi fǔ shū hū réng qīu líng。
wú wú tài shǒu sù shén yì,
qū shǐ zhí kě dào lìu dīng。
láng tān hǔ shì qiě fú bì,
hūi chì shǔi guài rú yǎn tíng。
shì jiān bǎo wù jǐu bì xiǎn,
yún rì kěn bèi yān chén míng。
fú qīng gù dài jù rén shǒu,
cǐ jǔ biàn yǐ xuān liáng tíng。
yuǎn dào jì wǒ xǐ chuàng jiàn,
cóng jīn mó huà xī jīng néng。
cǐ shí cǐ míng bù zài dé,
wú shǐ rì yè zhūi tuò wú líu tíng。