后园秋物

(宋代)宋庠

秋水清能浅,秋声断复寻。
衰荷欹似扇,新菊碎于金。
匏熟犹垂格,藤乾倒附林。
日光寒转淡,山色远弥深。
索索群芳歇,幽幽妙虑沉。
薄言谢病晚,必望丘中琴。

《后园秋物》拼音标注

hòu yuán qīu wù
qīu shǔi qīng néng qiǎn,
qīu shēng duàn fù xún。
shuāi hé yī sì shàn,
xīn jú sùi yú jīn。
páo shú yóu chúi gé,
téng gān dǎo fù lín。
rì guāng hán zhuǎn dàn,
shān sè yuǎn mí shēn。
suǒ suǒ qún fāng xiē,
yōu yōu miào lv̀ chén。
bó yán xiè bìng wǎn,
bì wàng qīu zhōng qín 。