双燕歌

(明代)宋琬

双燕复双燕,去岁春明江上见。今年知我明网罗,飞飞万里来相唁。

忽似天涯绝域中,跫然骤得逢亲串。支颐强起暂为欢,抚事哀歌泪如霰。

吁嗟我生太荼苦,羽毛摧剥饥肤贱。鸿雁高翔那肯顾,鹡鸰梦断空凝盼。

东风夜夜吹归心,故园桃李开应遍。燕兮少留听我语,狱吏虽苛不嗔汝。

长安挟弹多少年,汝今衔泥向何处。楚馆吴宫久寂寥,野花烂漫萦遗础。

翡翠楼头许暂栖,恐妨思妇梦金闺。荡子从军去不返,年年芳草春萋萋。

碧纱窗外霏霏雨,恨杀南飞乌夜啼。

《双燕歌》拼音标注

shuāng yàn gē
shuāng yàn fù shuāng yàn,
qù sùi chūn míng jiāng shàng jiàn。
jīn nián zhī wǒ míng wǎng luō,
fēi fēi wàn lǐ lái xiāng yàn。
hū sì tiān yá jué yù zhōng,
qióng rán zòu dé féng qīn chuàn。
zhī yí qiáng qǐ zàn wèi huān,
fǔ shì āi gē lèi rú xiàn。
xū jiē wǒ shēng tài tú kǔ,
yǔ máo cūi bō jī fū jiàn。
hóng yàn gāo xiáng nà kěn gù,
jí líng mèng duàn kōng níng pàn。
dōng fēng yè yè chūi gūi xīn,
gù yuán táo lǐ kāi yìng biàn。
yàn xī shǎo líu tīng wǒ yǔ,
yù lì sūi kē bù tián rǔ。
cháng ān xié dàn duō shǎo nián,
rǔ jīn xián ní xiàng hé chù。
chǔ guǎn wú gōng jǐu jì liáo,
yě huā làn màn yíng yí chǔ。
fěi cùi lóu tóu xǔ zàn qī,
kǒng fáng sī fù mèng jīn gūi。
dàng zǐ cóng jūn qù bù fǎn,
nián nián fāng cǎo chūn qī qī。
bì shā chuāng wài fēi fēi yǔ,
hèn shā nán fēi wū yè tí。