晓过二里山
(宋代)宋祁
黎明走苍山,千仞势如削。
北斗挂西巅,徘徊久未落。
驿道转岩肩,人烟聚岑脚。
太虚交昏旦,颢气自喷薄。
阳光排暗升,阴氛值明卻。
翔禽散乔卉,啼狖思空壑。
逢隈雾尚屯,投险泉争躍。
生平好山意,每遭事婴缚。
安得乘冷风,穷跻叩寥廊。
北斗挂西巅,徘徊久未落。
驿道转岩肩,人烟聚岑脚。
太虚交昏旦,颢气自喷薄。
阳光排暗升,阴氛值明卻。
翔禽散乔卉,啼狖思空壑。
逢隈雾尚屯,投险泉争躍。
生平好山意,每遭事婴缚。
安得乘冷风,穷跻叩寥廊。
《晓过二里山》拼音标注
xiǎo guò èr lǐ shān
lí míng zǒu cāng shān,
qiān rèn shì rú xuē。
běi dǒu guà xī diān,
pái huái jǐu wèi luò。
yì dào zhuǎn yán jiān,
rén yān jù cén jiǎo。
tài xū jiāo hūn dàn,
hào qì zì pēn bó。
yáng guāng pái àn shēng,
yīn fēn zhí míng què。
xiáng qín sàn qiáo hùi,
tí yòu sī kōng hè。
féng wēi wù shàng tún,
tóu xiǎn quán zhēng yuè。
shēng píng hǎo shān yì,
měi zāo shì yīng fú。
ān dé chéng lěng fēng,
qióng jī kòu liáo láng 。