文殊赞

(宋代)释可湘

七佛命之为师,法王称之为子。
五时开演,始终辅赞世尊。
三昧常行,谈笑发挥龙女。
曾现百千妙相,迦叶椎不能举。
自言我真文殊,其科是甚伴侣。

《文殊赞》拼音标注

wén shū zàn
qī fó mìng zhī wèi shī,
fǎ wáng chēng zhī wèi zǐ。
wǔ shí kāi yǎn,
shǐ zhōng fǔ zàn shì zūn。
sān mèi cháng xíng,
tán xiào fā hūi lóng nv̌。
céng xiàn bǎi qiān miào xiāng,
jiā yè zhūi bù néng jǔ。
zì yán wǒ zhēn wén shū,
qí kē shì shén bàn lv̌ 。