千山剩人和尚塔于大安十年矣无哭章庚戌寒夜梦出关门醒而情思缱绻追惟旧境缀之以词 其一
(明代)释今无
轻心曾度帝城春,无力空伤别后神。马上扬鞭裾是血,碛中回首路成尘。
酒泉未可为僧舍,梅雨空教哭若人。宋玉有愁何处写,不禁风捲芰荷身。
《千山剩人和尚塔于大安十年矣无哭章庚戌寒夜梦出关门醒而情思缱绻追惟旧境缀之以词 其一》拼音标注
qiān shān shèng rén hé shàng tǎ yú dà ān shí nián yǐ wú kū zhāng gēng xū hán yè mèng chū guān mén xǐng ér qíng sī qiǎn quǎn zhūi wéi jìu jìng zhùi zhī yǐ cí qí yī
qīng xīn céng dù dì chéng chūn,
wú lì kōng shāng bié hòu shén。
mǎ shàng yáng biān jū shì xiě,
qì zhōng húi shǒu lù chéng chén。
jǐu quán wèi kě wèi sēng shè,
méi yǔ kōng jiào kū ruò rén。
sòng yù yǒu chóu hé chù xiě,
bù jìn fēng juǎn jì hé shēn。