竹窝为司叔端赋

(明代)史谨

以竹名窝竹为瓦,先生乐道居其下。清风一枕傲羲皇,眼底荣枯总虚假。

座中趣味如安乐,我亦曾来共盘礴。无边清气贮心胸,琴响松风雨鸣瀑。

黄州竹楼今已无,杜陵茅屋埋烟芜。二老仙游去不返,至今清誉闻江湖。

先生之窝可相继,地位清高远华丽。时闻松桂起秋声,一片笙竽绕檐际。

《竹窝为司叔端赋》拼音标注

zhú wō wèi sī shū duān fù
yǐ zhú míng wō zhú wèi wǎ,
xiān shēng lè dào jū qí xià。
qīng fēng yī zhěn ào xī huáng,
yǎn dǐ róng kū zǒng xū jiǎ。
zuò zhōng qù wèi rú ān lè,
wǒ yì céng lái gòng pán bó。
wú biān qīng qì zhǔ xīn xiōng,
qín xiǎng sōng fēng yǔ míng pù。
huáng zhōu zhú lóu jīn yǐ wú,
dù líng máo wū mái yān wú。
èr lǎo xiān yóu qù bù fǎn,
zhì jīn qīng yù wén jiāng hú。
xiān shēng zhī wō kě xiāng jì,
dì wèi qīng gāo yuǎn huá lì。
shí wén sōng gùi qǐ qīu shēng,
yī piàn shēng yú rào yán jì。