摩尼岭
(明代)史谨
昔闻摩尼岭,今次摩尼驿。自分天地来,险障西南域。
山高日色冷,悲风惨松柏。人烟渺何处,我心恒戚戚。
空畏豺虎飧,行人自相食。吁嗟微命存,苦被瘴疠袭。
生者含疮痍,死者委荆棘。骨肉不相保,弃掷如瓦砾。
眷兹飘零际,沈痛迫胸臆。去家日已远,前程杳难极。
蔽体无完衣,充肠但梨栗。徘徊秋风前,倚剑三叹息。
《摩尼岭》拼音标注
mó ní líng
xī wén mó ní líng,
jīn cì mó ní yì。
zì fēn tiān dì lái,
xiǎn zhàng xī nán yù。
shān gāo rì sè lěng,
bēi fēng cǎn sōng bǎi。
rén yān miǎo hé chù,
wǒ xīn héng qī qī。
kōng wèi chái hǔ sūn,
xíng rén zì xiāng shí。
xū jiē wēi mìng cún,
kǔ bèi zhàng lì xí。
shēng zhě hán chuāng yí,
sǐ zhě wěi jīng jí。
gǔ ròu bù xiāng bǎo,
qì zhí rú wǎ lì。
juàn zī piāo líng jì,
shěn tòng pò xiōng yì。
qù jiā rì yǐ yuǎn,
qián chéng yǎo nán jí。
bì tǐ wú wán yī,
chōng cháng dàn lí lì。
pái huái qīu fēng qián,
yǐ jiàn sān tàn xī。