升堂颂古二十二首 其十二
(宋代)释怀深
腊月二十二,拄杖二十二。灯笼二十二,拂子二十二。
普请栽菜上堂,焦别无见解,且学古人栽菜。若还总不生根,也是诸人有彩。
无端跂死禅和,只要硬守疆界。忽然筑著磕著,便见草贼大败。
大凡履践此事,须要自由自在。从教土面灰头,不怕风吹日晒。
老来意在钁头漫,家风自有通人爱。
《升堂颂古二十二首 其十二》拼音标注
shēng táng sòng gǔ èr shí èr shǒu qí shí èr
là yuè èr shí èr,
zhǔ zhàng èr shí èr。
dēng lóng èr shí èr,
fú zǐ èr shí èr。
pǔ qǐng zāi cài shàng táng,
jiāo bié wú jiàn jiě,
qiě xué gǔ rén zāi cài。
ruò huán zǒng bù shēng gēn,
yě shì zhū rén yǒu cǎi。
wú duān qí sǐ shàn hé,
zhǐ yào yìng shǒu jiāng jiè。
hū rán zhú zhù kē zhù,
biàn jiàn cǎo zéi dà bài。
dà fán lv̌ jiàn cǐ shì,
xū yào zì yóu zì zài。
cóng jiào tǔ miàn hūi tóu,
bù pà fēng chūi rì shài。
lǎo lái yì zài jué tóu màn,
jiā fēng zì yǒu tōng rén ài。
- 上一篇:偈一百二十首 其十四
- 下一篇:诫杀偈十首 其四