送无相和尚归乡

(宋代)安道

同名同号同桑梓,同住江湖亡彼此。
同时同上孤峰巅,同时同下沧溟底。
苦同忧,乐同喜,
金博金兮水洗水。同时捩转铁面皮,
心口全然不相似。你若住兮我即行,
你若行兮我即止。白日青天轰怒雷,
平地无风波浪起。非不非,
是不是,西川大随,
桐城投子。

《送无相和尚归乡》拼音标注

sòng wú xiāng hé shàng gūi xiāng
tóng míng tóng hào tóng sāng zǐ,
tóng zhù jiāng hú wáng bǐ cǐ。
tóng shí tóng shàng gū fēng diān,
tóng shí tóng xià cāng míng dǐ。
kǔ tóng yōu,
lè tóng xǐ,
jīn bó jīn xī shǔi xǐ shǔi。
tóng shí liè zhuǎn tiě miàn pí,
xīn kǒu quán rán bù xiāng sì。
nǐ ruò zhù xī wǒ jí xíng,
nǐ ruò xíng xī wǒ jí zhǐ。
bái rì qīng tiān hōng nù léi,
píng dì wú fēng bō làng qǐ。
fēi bù fēi,
shì bù shì,
xī chuān dà súi,
tóng chéng tóu zǐ 。