偈颂一百四十一首 其一一六

(宋代)安道

万籁风悽悽,千林露滴滴。塞雁起平沙,夜虫吟破壁。

举一不得,举二放过一著,更听拄杖子露个消息。

《偈颂一百四十一首 其一一六》拼音标注

jié sòng yī bǎi sì shí yī shǒu qí yī yī lìu
wàn lài fēng qī qī,
qiān lín lù dī dī。
sāi yàn qǐ píng shā,
yè chóng yín pò bì。
jǔ yī bù dé,
jǔ èr fàng guò yī zhù,
gèng tīng zhǔ zhàng zǐ lù gè xiāo xī。