题李冬官时升墨竹
(明代)石宝
淇园园中万竿竹,疏如离人密如簇。清阴不逐梧桐梢,高干还来凤凰宿。
长空夜寒云不流,凤凰雍雍鸣上头。娲皇倚听截笙管,一十二簧声递换。
汉中郎笛秦女箫,律吕随风切云汉。君不见王子猷,此君不可一日无。
又不见阮嗣宗,中林啸傲仍提壶。谪仙之裔亦爱此,高兴复与前人殊。
欲劙老节纪故事,汗青滴滴秋霜孤。枝柯琐屑亦不弃,急呼毛颖濡其须。
上下百千万亿载,潜光寒骨蒙褒诛。嗟哉虚心致用君子器,乘时钓宠非吾徒。
为语徂徕及新甫,同盟岁晏期不渝。
《题李冬官时升墨竹》拼音标注
tí lǐ dōng guān shí shēng mò zhú
qí yuán yuán zhōng wàn gān zhú,
shū rú lí rén mì rú cù。
qīng yīn bù zhú wú tóng shāo,
gāo gān huán lái fèng huáng sù。
cháng kōng yè hán yún bù líu,
fèng huáng yōng yōng míng shàng tóu。
wā huáng yǐ tīng jié shēng guǎn,
yī shí èr huáng shēng dì huàn。
hàn zhōng láng dí qín nv̌ xiāo,
lv̀ lv̌ súi fēng qiē yún hàn。
jūn bù jiàn wáng zǐ yóu,
cǐ jūn bù kě yī rì wú。
yòu bù jiàn ruǎn sì zōng,
zhōng lín xiào ào réng tí hú。
zhé xiān zhī yì yì ài cǐ,
gāo xīng fù yǔ qián rén shū。
yù lí lǎo jié jì gù shì,
hàn qīng dī dī qīu shuāng gū。
zhī kē suǒ xiè yì bù qì,
jí hū máo yǐng rú qí xū。
shàng xià bǎi qiān wàn yì zài,
qián guāng hán gǔ méng bāo zhū。
jiē zāi xū xīn zhì yòng jūn zǐ qì,
chéng shí diào chǒng fēi wú tú。
wèi yǔ cú lái jí xīn fǔ,
tóng méng sùi yàn qī bù yú。