送杨提学应宁
(明代)石宝
蚤闻伯起誉,亦欲抠吾衣。长风振郊抠,云龙忽分飞。
仰止徒高山,而势不能依。文章绚圭璧,日得窥馀辉。
皋鸟倏一举,渊鱼遂其肥。道合志乃同,此意识者稀。
所以渊明琴,不在弦与徽。京国再相逢,蹲豸有馀威。
一展畴昔愿,清论聆霏霏。洒我尘埃襟,登之清风矶。
虽非暮春姿,忽尔吟咏归。何怪公门人,器识俱可希。
公门有青骢,行色动朝晖。安能一束刍,聊以驻騑騑。
晨星本易散,流云亦易微。溯彼西北风,兹怀良不违。
《送杨提学应宁》拼音标注
sòng yáng tí xué yìng níng
zǎo wén bó qǐ yù,
yì yù kōu wú yī。
cháng fēng zhèn jiāo kōu,
yún lóng hū fēn fēi。
yǎng zhǐ tú gāo shān,
ér shì bù néng yī。
wén zhāng xuàn gūi bì,
rì dé kūi yú hūi。
gāo niǎo shū yī jǔ,
yuān yú sùi qí féi。
dào hé zhì nǎi tóng,
cǐ yì shì zhě xī。
suǒ yǐ yuān míng qín,
bù zài xián yǔ hūi。
jīng guó zài xiāng féng,
dūn zhì yǒu yú wēi。
yī zhǎn chóu xī yuàn,
qīng lùn líng fēi fēi。
sǎ wǒ chén āi jīn,
dēng zhī qīng fēng jī。
sūi fēi mù chūn zī,
hū ěr yín yǒng gūi。
hé guài gōng mén rén,
qì shì jù kě xī。
gōng mén yǒu qīng cōng,
xíng sè dòng zhāo hūi。
ān néng yī shù chú,
liáo yǐ zhù fēi fēi。
chén xīng běn yì sàn,
líu yún yì yì wēi。
sù bǐ xī běi fēng,
zī huái liáng bù wéi。