示执坐禅者

(宋代)释省澄

大道分明绝点尘,何须枯坐始相亲。
杖藜日涉鸡山趣,便是烟霞物外人。

《示执坐禅者》拼音标注

shì zhí zuò shàn zhě
dà dào fēn míng jué diǎn chén,
hé xū kū zuò shǐ xiāng qīn。
zhàng lí rì shè jī shān qù,
biàn shì yān xiá wù wài rén 。