南雍七子诗

(明代)申佳允

淮南春翠蔼,幽谷何窈窕。文章焕国华,风雅矜清妙。

花砖拂瑞烟,梧掖红庭燎。摇笔扫欃枪,请剑撼苍峤。

错落风雷泣,震荡山鬼啸。敌气骄秋尘,神龙轶险突。

环玦循无端,瑚琏重清庙。南国有佳人,北极遥瞻眺。

《南雍七子诗》拼音标注

nán yōng qī zǐ shī
huái nán chūn cùi ǎi,
yōu gǔ hé yǎo tiǎo。
wén zhāng huàn guó huá,
fēng yǎ jīn qīng miào。
huā zhuān fú rùi yān,
wú yè hóng tíng liǎo。
yáo bǐ sǎo chán qiāng,
qǐng jiàn hàn cāng jiào。
cuò luò fēng léi qì,
zhèn dàng shān gǔi xiào。
dí qì jiāo qīu chén,
shén lóng yì xiǎn tū。
huán jué xún wú duān,
hú lián zhòng qīng miào。
nán guó yǒu jiā rén,
běi jí yáo zhān tiào。