行孝四首 其四 泣竹

(明代)任环

冬行孝,孝尤异,长哭一声动天地。须臾玉笋生满林,归来作羹慰亲心。

沉疴脱体洒然愈,芳声千载重南金。呜呼孝哉兮我知愧,亲卧高堂思远味。

如何不将寸草心,却持老竹班班泪。

《行孝四首 其四 泣竹》拼音标注

xíng xiào sì shǒu qí sì qì zhú
dōng xíng xiào,
xiào yóu yì,
cháng kū yī shēng dòng tiān dì。
xū yú yù sǔn shēng mǎn lín,
gūi lái zuò gēng wèi qīn xīn。
chén kē tuō tǐ sǎ rán yù,
fāng shēng qiān zài zhòng nán jīn。
wū hū xiào zāi xī wǒ zhī kùi,
qīn wò gāo táng sī yuǎn wèi。
rú hé bù jiāng cùn cǎo xīn,
què chí lǎo zhú bān bān lèi。