欧阳新卿赋薇药
(宋代)张明中
花论韦曲与少城,卸尽锦机忍回首。
唯馀芍药花搀先,却与蔷薇相争妍。
小栏逼束恣娇姹,高架支撑尽蔓延。
倡花冶蕊都妆靓,赢得先开花相见。
若令环列见倾城,羞杀君芳争掩面。
瑞云吹紫染二葩,只让西京一魏家。
新佩荷囊重渍色,更乘兰馥七香车。
主人寿乐献寿觞,哦诗都带花边香。
看来诗胞云梦豁,只愁拶破古锦囊。
昨宵点滴山间雨,弄晴賸着花上露。
主人晓起试吸将,便得长生之妙处。
醉潮玉颊十分红,主人与花恰相同。
兴来持酒绕艳丛,更折繁枝簪席东。
看花醉眼未惺忪,忽然跳入花蕊宫。
寿仙喜与花仙逢,更入太史滑稽中。
《欧阳新卿赋薇药》拼音标注
ōu yáng xīn qīng fù wéi yào
dōng huáng yòu bà diào chūn shǒu,
huā fēi shí huā chì bā jǐu。
huā lùn wéi qū yǔ shǎo chéng,
xiè jǐn jǐn jī rěn húi shǒu。
wéi yú sháo yào huā chān xiān,
què yǔ qiáng wéi xiāng zhēng yán。
xiǎo lán bī shù zì jiāo chà,
gāo jià zhī chēng jǐn màn yán。
chàng huā yě rǔi dū zhuāng jìng,
yíng dé xiān kāi huā xiāng jiàn。
ruò lìng huán liè jiàn qīng chéng,
xīu shā jūn fāng zhēng yǎn miàn。
rùi yún chūi zǐ rǎn èr pā,
zhǐ ràng xī jīng yī wèi jiā。
xīn pèi hé náng zhòng zì sè,
gèng chéng lán fù qī xiāng chē。
zhǔ rén shòu lè xiàn shòu shāng,
é shī dū dài huā biān xiāng。
kàn lái shī bāo yún mèng huō,
zhǐ chóu zǎn pò gǔ jǐn náng。
zuó xiāo diǎn dī shān jiān yǔ,
nòng qíng shèng zháo huā shàng lù。
zhǔ rén xiǎo qǐ shì xī jiāng,
biàn dé cháng shēng zhī miào chù。
zùi cháo yù jiá shí fēn hóng,
zhǔ rén yǔ huā qià xiāng tóng。
xīng lái chí jǐu rào yàn cóng,
gèng zhé fán zhī zān xí dōng。
kàn huā zùi yǎn wèi xīng zhōng,
hū rán tiào rù huā rǔi gōng。
shòu xiān xǐ yǔ huā xiān féng,
gèng rù tài shǐ huá jī zhōng 。