夜起观雪一首

(宋代)刘一止

寒空夜作山林声,打窗窸窣饥鼠行。褰帷忽怪窗淡白,开门雪飞纵复横。

天上瑞花开又落,庭下疏梅初破萼。忍寒耐苦发孤妍,似与老人甘落莫。

遥怜国难何时清,嗣皇求衣天未明。长蛇封豕欲荐食,执笔固陋惭书生。

皇天悔祸今可卜,乞与江湖比岁熟。莫言此雪不乐饥,便是天公真雨粟。

《夜起观雪一首》拼音标注

yè qǐ guān xuě yī shǒu
hán kōng yè zuò shān lín shēng,
dǎ chuāng xī sù jī shǔ xíng。
qiān wéi hū guài chuāng dàn bái,
kāi mén xuě fēi zòng fù héng。
tiān shàng rùi huā kāi yòu luò,
tíng xià shū méi chū pò è。
rěn hán nài kǔ fā gū yán,
sì yǔ lǎo rén gān luò mò。
yáo lián guó nán hé shí qīng,
sì huáng qíu yī tiān wèi míng。
cháng shé fēng shǐ yù jiàn shí,
zhí bǐ gù lòu cán shū shēng。
huáng tiān hǔi huò jīn kě bǔ,
qǐ yǔ jiāng hú bǐ sùi shú。
mò yán cǐ xuě bù lè jī,
biàn shì tiān gōng zhēn yǔ sù。