赠道人王生一首
(宋代)刘一止
夜来清商入梧桐,策策不已鸣霜风。故烟一碧万烟树,惨淡已有伤秋容。
嗟哉造物本何意,安得永赖长养功。我独冷眼阅荣悴,心与日出清霜融。
子奚不来助我喜,瓮头春风生曲米。人间有酒谁不醉,知其天者我与子。
我身虽无双羽翰,欲将梦到三神山。借尔八尺龙须席,蘧然一觉俱飞还。
《赠道人王生一首》拼音标注
zèng dào rén wáng shēng yī shǒu
yè lái qīng shāng rù wú tóng,
cè cè bù yǐ míng shuāng fēng。
gù yān yī bì wàn yān shù,
cǎn dàn yǐ yǒu shāng qīu róng。
jiē zāi zào wù běn hé yì,
ān dé yǒng lài cháng yǎng gōng。
wǒ dú lěng yǎn yuè róng cùi,
xīn yǔ rì chū qīng shuāng róng。
zǐ xī bù lái zhù wǒ xǐ,
wèng tóu chūn fēng shēng qū mǐ。
rén jiān yǒu jǐu shúi bù zùi,
zhī qí tiān zhě wǒ yǔ zǐ。
wǒ shēn sūi wú shuāng yǔ hàn,
yù jiāng mèng dào sān shén shān。
jiè ěr bā chǐ lóng xū xí,
qú rán yī jué jù fēi huán。