哭吴亦虚一首
(宋代)刘一止
髯吴少年日,轻车驾飞黄。授简车人中,风流蔼东梁。
根植苦不牢,一朝陨清商。谁者不归尽,我独哀此郎。
人物秀且美,叔夜惭龙章。眼看一抔土,瘗此白璧光。
空馀百篇诗,老语惊摧藏。孤儿将谁赖,门户如冰霜。
我非山巨源,感念徒悲伤。恨墨慰九泉,别语尚微茫。
《哭吴亦虚一首》拼音标注
kū wú yì xū yī shǒu
rán wú shǎo nián rì,
qīng chē jià fēi huáng。
shòu jiǎn chē rén zhōng,
fēng líu ǎi dōng liáng。
gēn zhí kǔ bù láo,
yī zhāo yǔn qīng shāng。
shúi zhě bù gūi jǐn,
wǒ dú āi cǐ láng。
rén wù xìu qiě měi,
shū yè cán lóng zhāng。
yǎn kàn yī póu tǔ,
yì cǐ bái bì guāng。
kōng yú bǎi piān shī,
lǎo yǔ liáng cūi cáng。
gū ér jiāng shúi lài,
mén hù rú bīng shuāng。
wǒ fēi shān jù yuán,
gǎn niàn tú bēi shāng。
hèn mò wèi jǐu quán,
bié yǔ shàng wēi máng。
- 上一篇:张倅生辰作质龟相鹤二诗为寿 其二
- 下一篇:月出一首