感寓 其十二
(宋代)刘弇
富贵苦不常,忽则辄易人。青门聚瓜客,曾是故侯身。
金镜失秦家,中原骇烟焚。屠狗贩缯子,闾阎排氤氲。
一逢泗水公,濯鳞清沧滨。信知天地间,虚橐鼓游尘。
冥中有巨力,呼吸旋峨岷。肘股不辍弄,挈故还趋新。
得失定有寄,无为丧吾真。
《感寓 其十二》拼音标注
gǎn yù qí shí èr
fù gùi kǔ bù cháng,
hū zé zhé yì rén。
qīng mén jù guā kè,
céng shì gù hóu shēn。
jīn jìng shī qín jiā,
zhōng yuán hài yān fén。
tú gǒu fàn zēng zǐ,
lv́ yán pái yīn yūn。
yī féng sì shǔi gōng,
zhuó lín qīng cāng bīn。
xìn zhī tiān dì jiān,
xū tuó gǔ yóu chén。
míng zhōng yǒu jù lì,
hū xī xuán é mín。
zhǒu gǔ bù chuò nòng,
qiè gù huán qū xīn。
dé shī dìng yǒu jì,
wú wèi sāng wú zhēn。