窝集行恭和圣制元韵

(清代)刘纶

一发无崇冈,一掌无大陆。美哉洵吉林,得地皆灌木。

木生太古阅世频,有若鼻祖见耳孙。号为窝集钜细别,兹山绝特尤离群。

傍厓谁辟土囊口,巨灵前驱五丁后。密荫翩疑鸾鹄停,缪枝瘦似蛟蛇走。

尔时霜气渲红青,倪黄小稿无能名。又如拥涂万斿纛,灵威护辇良可徵。

清音上度迦陵鸟,遥光下发岱舆草。脱叶罗疏讶雨花,马头乱点人争道。

虚翠沾衣不知处,檐卜优昙本无树。两丸日月东复西,溟濛一气惟仙雾。

春秋八千孰推此,众香国拟无遮比。不材木植何有乡,大海微沤能著几。

就中松塔多离奇,巍巍七级知谁为。尽斫根柯求粟粒,落实弃材奚取斯。

出山共诧须眉清,袖中谡谡天风声。佳境目食苦难写,龌龊空惭拾橡行。

《窝集行恭和圣制元韵》拼音标注

wō jí xíng gōng hé shèng zhì yuán yùn
yī fā wú chóng gāng,
yī zhǎng wú dà lù。
měi zāi xún jí lín,
dé dì jiē guàn mù。
mù shēng tài gǔ yuè shì pín,
yǒu ruò bí zǔ jiàn ěr sūn。
hào wèi wō jí jù xì bié,
zī shān jué tè yóu lí qún。
bàng yá shúi pì tǔ náng kǒu,
jù líng qián qū wǔ dīng hòu。
mì yìn piān yí luán hú tíng,
móu zhī shòu sì jiāo shé zǒu。
ěr shí shuāng qì xuàn hóng qīng,
ní huáng xiǎo gǎo wú néng míng。
yòu rú yǒng tú wàn yóu dào,
líng wēi hù niǎn liáng kě zhēng。
qīng yīn shàng dù jiā líng niǎo,
yáo guāng xià fā dài yú cǎo。
tuō yè luō shū yà yǔ huā,
mǎ tóu luàn diǎn rén zhēng dào。
xū cùi zhān yī bù zhī chù,
yán bǔ yōu tán běn wú shù。
liǎng wán rì yuè dōng fù xī,
míng méng yī qì wéi xiān wù。
chūn qīu bā qiān shú tūi cǐ,
zhòng xiāng guó nǐ wú zhē bǐ。
bù cái mù zhí hé yǒu xiāng,
dà hǎi wēi òu néng zhù jī。
jìu zhōng sōng tǎ duō lí qí,
wēi wēi qī jí zhī shúi wèi。
jǐn zhuó gēn kē qíu sù lì,
luò shí qì cái xī qǔ sī。
chū shān gòng chà xū méi qīng,
xìu zhōng sù sù tiān fēng shēng。
jiā jìng mù shí kǔ nán xiě,
wò chuò kōng cán shí xiàng xíng。