题乐平寺

(宋代)刘焘

名蓝占幽寂,花木深禅房。
开轩俯芳流,竹风终日凉。
谓此已胜绝,坐可雄诸方。
谁知槿篱外,古木郁苍苍。
下有湍激漳,珠玉鸣琅珰。
何当开松门,两岸安石床。
尽发溪山奇,枕流挈其芳。
他年我重来,君子留徜徉。

《题乐平寺》拼音标注

tí lè píng sì
míng lán zhān yōu jì,
huā mù shēn shàn fáng。
kāi xuān fǔ fāng líu,
zhú fēng zhōng rì liáng。
wèi cǐ yǐ shèng jué,
zuò kě xióng zhū fāng。
shúi zhī jǐn lí wài,
gǔ mù yù cāng cāng。
xià yǒu tuān jī zhāng,
zhū yù míng láng dāng。
hé dāng kāi sōng mén,
liǎng àn ān shí chuáng。
jǐn fā xī shān qí,
zhěn líu qiè qí fāng。
tā nián wǒ zhòng lái,
jūn zǐ líu cháng yáng 。