水龙吟 其一 寓兴和巽吾韵
(宋代)刘辰翁
何须银烛红妆,菜花总是曾留处。流觞事远,绕梁歌断,题红人去。
绕蝶东墙,啼莺修竹,疏蝉高树。叹一春风雨,归来抱膝,怀往昔、自凄楚。
遥望东门柳下,梦参差、欲归幽路。断红芳草,连空积水,凭高坠雾。
水洗铜驼,天清华表,升平重遇。但相如老去,江淹才尽,有何人赋。
《水龙吟 其一 寓兴和巽吾韵》拼音标注
shǔi lóng yín qí yī yù xīng hé xùn wú yùn
hé xū yín zhú hóng zhuāng,
cài huā zǒng shì céng líu chù。
líu shāng shì yuǎn,
rào liáng gē duàn,
tí hóng rén qù。
rào dié dōng qiáng,
tí yīng xīu zhú,
shū chán gāo shù。
tàn yī chūn fēng yǔ,
gūi lái bào xī,
huái wǎng xī 、 zì qī chǔ。
yáo wàng dōng mén lǐu xià,
mèng cān chà 、 yù gūi yōu lù。
duàn hóng fāng cǎo,
lián kōng jī shǔi,
píng gāo zhùi wù。
shǔi xǐ tóng tuó,
tiān qīng huá biǎo,
shēng píng zhòng yù。
dàn xiāng rú lǎo qù,
jiāng yān cái jǐn,
yǒu hé rén fù。