寄别孙潜斋
(宋代)刘辰翁
常笑唐衢生,一恸可以死。焉能恸涕被面,日日别知己。
又常笑朝鲜,无泪可沾巾,悲歌两语为我吴妇人。
平生钟情重离别,一听《阳关》肠一绝。铜驼陌上会逢君,谁料相忘如永诀。
昔携手青春,春水一笑禊吏尘。醉能强歌醒能赋,满坐唯有孙尧文。
酒阑歌断如转烛,寒食累累新鬼哭。丞相书桐异鸟巢,曾园仙市芳郊绿。
海棠三径无根枝,败瓦颓垣亦已锄。旧游勿感有至此,独为吾党权区区。
我欲与君重一到,化为长瓶酹荒草。早知世事去如风,只合黄公垆下倒。
当时一醉锸埋我,不见兴亡应更好。且复止此休云云,我有臣子高能文。
令其讲罢日就君,就君归日诵所闻。吾贫吾老不足念,君须君发何年□。
幼安九十愁更愁,空羡一生长乐传。呜呼斯人斯世不相见,绿树莺啼泪如霰。
《寄别孙潜斋》拼音标注
jì bié sūn qián zhāi
cháng xiào táng qú shēng,
yī tòng kě yǐ sǐ。
yān néng tòng tì bèi miàn,
rì rì bié zhī jǐ。
yòu cháng xiào zhāo xiān,
wú lèi kě zhān jīn,
bēi gē liǎng yǔ wèi wǒ wú fù rén。
píng shēng zhōng qíng zhòng lí bié,
yī tīng 《 yáng guān 》 cháng yī jué。
tóng tuó mò shàng hùi féng jūn,
shúi liào xiāng wàng rú yǒng jué。
xī xié shǒu qīng chūn,
chūn shǔi yī xiào xì lì chén。
zùi néng qiáng gē xǐng néng fù,
mǎn zuò wéi yǒu sūn yáo wén。
jǐu lán gē duàn rú zhuǎn zhú,
hán shí lèi lèi xīn gǔi kū。
chéng xiāng shū tóng yì niǎo cháo,
céng yuán xiān shì fāng jiāo lv̀。
hǎi táng sān jìng wú gēn zhī,
bài wǎ túi yuán yì yǐ chú。
jìu yóu wù gǎn yǒu zhì cǐ,
dú wèi wú dǎng quán qū qū。
wǒ yù yǔ jūn zhòng yī dào,
huà wèi cháng píng lèi huāng cǎo。
zǎo zhī shì shì qù rú fēng,
zhǐ hé huáng gōng lú xià dǎo。
dāng shí yī zùi chá mái wǒ,
bù jiàn xīng wáng yìng gèng hǎo。
qiě fù zhǐ cǐ xīu yún yún,
wǒ yǒu chén zǐ gāo néng wén。
lìng qí jiǎng bà rì jìu jūn,
jìu jūn gūi rì sòng suǒ wén。
wú pín wú lǎo bù zú niàn,
jūn xū jūn fā hé nián □。
yòu ān jǐu shí chóu gèng chóu,
kōng xiàn yī shēng cháng lè chuán。
wū hū sī rén sī shì bù xiāng jiàn,
lv̀ shù yīng tí lèi rú xiàn。
- 上一篇:法驾导引 其一 寿胡潭东
- 下一篇:摸鱼儿 其十七 水东桃花下赋