酹江月(北客用坡韵改赋访梅)

(宋代)刘辰翁

冰肌玉骨,笑嫣然、总是风尘中物。谁扫一枝,流落到、绝域高台素壁。匹马南来,千山万水,为访林间雪。渊明爱菊,不知谁是花杰|<陶诗谓菊为霜下杰>|。
憔悴梦断吴山,有何人报我,前村夜发。蜡屐霜泥烟步外,转入波光明灭。雪后风前,水边竹外,岁晚华余发。戴花人去,江妃空弄明月。

《酹江月(北客用坡韵改赋访梅)》拼音标注

lèi jiāng yuè ( běi kè yòng pō yùn gǎi fù fǎng méi )
bīng jī yù gǔ,
xiào yān rán 、 zǒng shì fēng chén zhōng wù。
shúi sǎo yī zhī,
líu luò dào 、 jué yù gāo tái sù bì。
pǐ mǎ nán lái,
qiān shān wàn shǔi,
wèi fǎng lín jiān xuě。
yuān míng ài jú,
bù zhī shúi shì huā jié | |。
qiáo cùi mèng duàn wú shān,
yǒu hé rén bào wǒ,
qián cūn yè fā。
là jī shuāng ní yān bù wài,
zhuǎn rù bō guāng míng miè。
xuě hòu fēng qián,
shǔi biān zhú wài,
sùi wǎn huá yú fā。
dài huā rén qù,
jiāng fēi kōng nòng míng yuè。