农哀
(宋代)刘敞
阴阳失常度,水旱互为灾。岁暮不成耕,闾里自相哀。
相哀竟何奈,田亩弃污莱。欲行关租急,欲居兵赋催。
同知罗忧患,谁复念婴孩。往往遗渠沟,顾之泪如颓。
国庾须积粟,国帑须羡财。大臣职富国,尔命自宜哉。
《农哀》拼音标注
nóng āi
yīn yáng shī cháng dù,
shǔi hàn hù wèi zāi。
sùi mù bù chéng gēng,
lv́ lǐ zì xiāng āi。
xiāng āi jìng hé nài,
tián mǔ qì wū lái。
yù xíng guān zū jí,
yù jū bīng fù cūi。
tóng zhī luō yōu huàn,
shúi fù niàn yīng hái。
wǎng wǎng yí qú gōu,
gù zhī lèi rú túi。
guó yǔ xū jī sù,
guó tǎng xū xiàn cái。
dà chén zhí fù guó,
ěr mìng zì yí zāi。