冬景八首 其七
(宋代)安道
倚栏日日看云行,风动疏林鹤梦惊。旷野萧条晨雾重,江村冷寂枯烟生。
绿落苔枯山露骨,冰坚地冻水无声。铅华剥尽天涯色,松柏留青老气横。
《冬景八首 其七》拼音标注
dōng jǐng bā shǒu qí qī
yǐ lán rì rì kàn yún xíng,
fēng dòng shū lín hè mèng liáng。
kuàng yě xiāo tiáo chén wù zhòng,
jiāng cūn lěng jì kū yān shēng。
lv̀ luò tái kū shān lù gǔ,
bīng jiān dì dòng shǔi wú shēng。
qiān huá bō jǐn tiān yá sè,
sōng bǎi líu qīng lǎo qì héng。