梅 其九

(宋代)安道

书声澈夜月泠泠,斜影当窗雪满亭。幽气袭人香冉冉,霜高瘦却玉肌青。

《梅 其九》拼音标注

méi qí jǐu
shū shēng chè yè yuè líng líng,
xié yǐng dāng chuāng xuě mǎn tíng。
yōu qì xí rén xiāng rǎn rǎn,
shuāng gāo shòu què yù jī qīng。