扶鸾

(宋代)安道

一幅鸾书鸟篆文,空中落笔捲风云。每当烛跋香残后,驾鹤飞来紫气芬。

《扶鸾》拼音标注

fú luán
yī fú luán shū niǎo zhuàn wén,
kōng zhōng luò bǐ juǎn fēng yún。
měi dāng zhú bá xiāng cán hòu,
jià hè fēi lái zǐ qì fēn。